Câu chuyện “đổi bạn tình” bây giờ cũng chẳng còn xa lạ với chúng ta, nhưng người ta chỉ hình dung ra những kẻ giàu sang, rửng mỡ mới nghĩ ra cái trò “trác táng” ấy. Thật sốc khi biết, gần đây trên địa bàn các khu công nghiệp, nhiều công nhân cũng đang chạy theo “mốt” đổi tình.
Bốc thăm đổi tình Cũng rất khó khăn, tôi mới thuyết phục được chàng thanh niên Nguyễn Việt H. (25 tuổi, quê Đồng Tháp) cho tôi vào vai người tình của cậu. Nhưng H. dặn tôi: “Chị phải đóng như thật, bởi bọn em đi quen rồi, bọn nó biết bồ em nữa, hôm nay em sẽ nói vừa kiếm được bồ mới. Cho nên, chị phải nói mình làm công nhân ở khu công nghiệp Mỹ Phước (tỉnh Bình Dương) xuống. Cái khu công nghiệp Linh Trung, Thủ Đức này, công ty nào bọn chúng cũng biết, chị đừng nói lớ ngớ kẻo lộ hết bánh kẹo”.
Những căn nhà lá là “điểm đến” của các cặp đổi tình Tôi chăm chú lắng nghe, cố gắng thu nạp những thứ cần thiết cho một cuộc “nhập vai diễn” hoàn hảo. H. là người miền Tây, tính tình phóng khoáng, tôi quen cậu ta trong một lần đi đám cưới đứa em họ. Lúc ấy, H. không biết tôi là phóng viên nên ngồi rủ rỉ kể cho mấy đứa con trai nghe về việc đổi tình, và rủ xem có ai tham gia không. Tôi dùng hết kỹ năng nói chuyện làm thân với H., sau đó nhờ H. cho đi theo sở thị viết bài. Trước khi đi, H. dặn tôi kỹ càng, rằng khi vào đó phải biết nhậu, phải nói nhiều. Bởi, thường nếu một thành viên mới sẽ phải chứng tỏ mình “dễ tính” cho mọi người an tâm. Nếu lầm lầm lì lì sẽ bị nghi ngờ. Điều quan trọng nữa, phải nói làm công nhân, hoặc lao động tay chân tự do. Vấn đề này rất quan trọng, tạo niềm tin cho các thành viên yên tâm vì có nhiều người “đồng cảnh ngộ” cả về suy nghĩ lẫn vật chất. Khi có ai đó “đẳng cấp”, sẽ dẫn đến hiện tượng tranh giành bạn tình, dễ xảy ra mâu thuẫn “nội bộ”. Trong vai người tình, tôi ngồi sau ôm eo H. đến một khu giải trí có nhiều chòi câu cá. Sau đó, anh bạn dẫn đầu nhóm chọn một cái chòi phù hợp đủ chỗ 10 đôi ngồi ăn uống nói chuyện. Thay vì đến đây gọi đồ, cả bọn sẽ góp tiền vào quỹ hội (thành viên tham gia đổi tình phải đóng quỹ phục vụ phí chơi) để phụ nữ nấu ăn rồi đưa đến nơi tụ họp nhằm giảm bớt chi phí. Khi được H. “huấn luyện” kỹ càng cách nhập cuộc, tôi tự tin giới thiệu đang làm công nhân may ở khu công nghiệp Mỹ Phước, rồi thao thao bất tuyệt nói chuyện khiến nhiều cặp đôi bên cạnh tỏ rõ sự vui vẻ hài lòng. Với mười cặp đôi có mặt buổi hôm đó, tuổi đời từ 20 đến 35, nhưng tuyệt đối chưa có cặp nào đăng ký kết hôn, chỉ là tình nhân, hoặc đang sống thử với nhau. Theo sự chỉ đạo của một người tên S. (35 tuổi, quê Long An) thì hôm đó cả hội sẽ câu cá, ăn uống xong thì từng đôi sẽ bốc thăm để đi riêng với nhau. Các cô gái chàng trai sau khi thành cặp mới đều có quyền lựa chọn điểm đến tăng hai tùy thích. Vài đôi ngồi lại chòi cá, vài đôi lên đường đi nhà nghỉ. H. quay sang giải thích cho tôi: “Vì muốn công bằng nên bắt thăm, bởi nếu được chọn thì các thành viên sẽ chọn người đẹp hoặc khỏe mạnh, bắt thăm xoay vòng là công bằng nhất. Đã vào hội này rồi thì chẳng ai cần cảm xúc nhiều, thích là nhích thôi”.
Một thành viên mới tham gia hội đổi tình đang giới thiệu về bản thân (T.Trần) Yêu giải khuây nên phải thoáng Khi tôi tìm hiểu sâu xa, thực chất tình yêu của các đôi công nhân đổi tình là yêu giải khuây chứ không phải xác định hôn nhân. T., quê ở Cần Thơ, mới học xong lớp 6, có thâm niên gần mười năm xa nhà. Trước làm hồ với anh trai, sau thấy công việc, cuộc sống thợ hồ bấp bênh nên theo bạn xuống khu công nghiệp Linh Trung, Thủ Đức (TP.HCM) làm công nhân. Với sức khỏe hơn người, T. làm nhân viên bốc vác trong kho, công việc tuy nặng nhọc nhưng thu nhập ổn định. T. vốn đã có người yêu ở quê, theo T. nói: “Quê em bố mẹ vẫn còn có suy nghĩ rất cổ hủ là hỏi vợ cho con trai. Khi mẹ gọi về xem mặt vợ, em không chịu nhưng chiều lòng ông bà già nên em xin nghỉ phép về xem mặt người ta. Nào ngờ con nhỏ vừa hiền lại xinh, nhưng do chưa được tuổi cưới, em để đó lên công ty làm tiếp. Ở trên này, hàng ngày đi làm có 8 tiếng, tăng ca thì 12 tiếng, thời gian rảnh rỗi không biết làm gì. Em gặp L. lúc đi uống cà phê, thế rồi hai đứa cặp với nhau. L. không xinh nhưng ăn chơi lắm, mà suy nghĩ thoáng. L. bảo anh có vợ chưa cưới thì cứ việc, chúng mình yêu nhau khi nào anh cưới vợ thì thôi. Cũng vì tư tưởng thoáng nên khi T. được bạn rủ tham gia “đổi tình”, L. đồng ý ngay, L. còn rất hứng khởi. Lúc thấy tôi mới vào, L. khuyến khích: “Chị đừng ngại, bọn em lần đầu cũng thế, nhưng giờ quen rồi, chẳng việc gì mà sợ, đàn ông chơi được sao mình không chơi. Bọn nó cũng coi tình cảm không ra gì, cái trò này em đọc trên báo rồi, toàn bọn nhà giàu nghĩ ra. Ngày xưa em ghét lắm, nhưng tham gia rất thú vị, tìm cảm xúc mới”. Theo lời L., do hoàn cảnh các đôi đều làm công nhân tham gia chơi đổi tình nên các lần tụ họp đều phải có kế hoạch để tiết kiệm chi phí. Trung bình một tháng sẽ liên lạc gặp vào ngày chủ nhật đầu tháng hoặc nhiều thì một tháng hai lần. L. chia sẻ thêm: “Trước chưa quen T., em có tham gia hội kia có khoảng 5, 7 cặp đôi nhưng một tuần đổi tình một lần. Chơi thế mau mệt và hết tiền nên em đổi sang hội mới với bạn anh T.”. Các cặp đôi gặp nhau trên tinh thần giao lưu học hỏi thêm về cuộc sống, sau đó “hưởng thụ” cảm giác mới mẻ. Mình còn trẻ, cứ hưởng thụ đi, không ai biết hết, sau này có lấy nhau đâu, mỗi người tìm một người lạ kết hôn, quá khứ chôn vùi…”.
Minh Hiếu – Thu Trần |